Ê lùn anh thích em Chap 16+17+18+19+20

Ê lùn anh thích em

Chap 16

2 người 2 ý nghĩ khác nhau nhưng họ có 1 điểm chung lớn nhất mà họ hk hề biết chỉ sau khi họ thật sự đến với nhau.
Sáng hôm sau Huy vẫn chở nó đi học như bình thường nhưng sao trong lòng nó nặng trĩu thế này. Nó bước đi mệt mỏi vào lớp gặp nhỏ Ánh
-Làm gì mới sáng sớm mà ỉu xìu z bà, bị bệnh hả?-Ánh chạy lại sờ chán nó
-Chắc tui sắp bệnh thiệt rồi. À mà tui hỏi bà cái đây nha
-Hòi gì? Hỏi đi
-Có khi nào bà thấy buồn khi mình đối xử hk tốt với 1 ai đó. Tim đập mạnh mỗi khi gặp người đó nhưng mà lúc nào cũng luôn gây sự gặp nhau là cãi nhau chưa bao giờ nói chuyện đàng hoàng được cả-nó nói 1 mạch
-Ôi con bạn thân của mình biết iu rồi
-Bị những triệu chứng z là iu hả? Z mà tui cứ tưởng bị bệnh tim định chiều nay rủ bà đi khám bác sĩ-nó thở dài
-Bà đừng nói với tui là bà thix ai khác ùi đó nha
-Bậy nào
-Thế sao bà lại hỏi z? Mà ai z
-Ai đâu chẳng qua là tui có mấy đứa bạn quen trên mạng nó hỏi tui nên tui mới hỏi bà thế thui vì bà có nhiều kinh nghiệm-nó biện minh cho mình
-Bà có đứa nào mà tui hk biết
-Mệt bà ghê tui học bài đây
Ánh cười mỉm vì Ánh đã biết người nó hỏi là ai
Lòng nó bây giờ đang ngổn ngang 1 đống câu hỏi hiện ra trong đầu nó đúng lúc đó thì cô giáo bước vào
-Hôm nay lớp chúng ta có thêm 2 học sinh mới-nói rồi cô vẩy tay ra hiệu đi vào
Nó lúc này đang cắm đầu vào học bài lịch sử chẳng thèm nhìn xem là ai
-Chào các bạn mình tên là Trần Hải Phong rất mong các bạn giúp đỡ
-Còn mình tên là Dương Ngọc Vy
Nó nghe tên Phong quen quá cả giọng nói nữa nó ngước mặt lên nhìn, nó nhìn Phong hk chớp mắt
Hắn lúc này cũng bất ngờ hk kém nhưng hắn hk bất ngờ về Phong mà về Ngọc Vy
-AAAAAAAAAAAA Pin lâu quá ùi hk gặp cậu, tớ nhớ cậu quá ak-Nó hét lên mà quên rằng mình đang ở trong lớp
Bao nhiêu ánh mắt nhìn hết về phía nó và họ bắt đầu thủ thỉ
-Đồ nhận vơ hứ
-Thấy trai đẹp cứ tươm tướp
-Đồ hám trai
(Phong cũng được liệt vào hàng hotboy với khuôn mặt khôi ngô, tuấn tú đôi mắt màu nâu to tròn mái tóc mượt đen nhánh rủ xuống)
Nó bỏ qua mọi lời nói với lí do là nó đang vui hê hê
-Cũng nhớ Pin hả Su
-Nhớ chớ lâu quá hk gặp
-Ê thằng Bốp kia thấy bạn về hk chào m?
-Chào
-Vẫn như vậy chẳng thay đổi-Phong vui vẻ đi xuống bàn cuối ngồi
Còn Vy thì đang tiến lại chỗ hắn nói nhỏ cái gì đó mà mặt hắn sáng hẳn lên nó tự rủa thầm
-Đồ hám gái-nó tức tối
-Thui các em ổn định chỗ ngồi rồi chúng ta vào bài học
Trần Hải Phong: Chơi thân với nó và hắn từ hùi nhỏ học rất giỏi nên được học bổng đi du học nước ngoài. Đẹp trai từ nhỏ đến lớn hê hê
Dương Ngọc Vy: Một nhân vật kì bí chỉ có hắn mới biết rõ còn nó thì hk quen biết gì về Vy cả. Vy là cô gái dễ thương xinh xắn có đôi môi nhỏ chúm chím làn da trắng bóc đủ để bao chàng ngất ngây
Hôm nay nó có thêm bạn nên vui lắm giờ ra chơi Phong rủ nó và hắn đi xuống canteen chơi nó rủ thêm cả Ánh nữa, hắn quay lại nói nhỏ với Vy ùi đi. Từ lúc Vy mới chuyển vào hắn với Vy lúc nào cũng kè kè đi bên nhau tức hk chịu được
-Định về đây tán e nào hay sao mà về sớm thế?-hắn hỏi
-M chẳng quan tâm bạn bè gì cả. T hỏi m nhá t đi du học được mấy năm ùi?
-4 năm
-Thế 1 suất học bổng đi được mấy năm
-À t hiểu rồi hết thời hạn người ta đuổi về chớ gì haha
-T quánh m nghe m, nói với chả năng t đang định về đây kiếm thêm suất học bổng nữa
-M được đi miết hk chán ak
-Nói giỡn z thui chứ t về đây học luôn với m
-Pin ơi Pin đi 4 năm trời mà quay về hk có quà ak
-Bỏ ngoài xe kìa chưa đem vào thui tí đi học về ùi ra lấy ngen
-Ok
-Bà kia bà hk thấy xấu hổ ak, người ta mới về đã đòi quà. Đồ hk có lương tâm sao bà hk hỏi thăm sức khỏe mà hỏi thăm quà
-Sao ông cứ muốn gây sự với tui z hả?-nó lườm
-Thui cho tui xin cãi nhau miết-Ánh là vị cứu tinh
-Nãy giờ nói chuyện quên giới thiệu với Pin đây là Ánh bạn thân của Su đó
-Chào bạn tên bạn đẹp quá
Ánh ngượng ngùng
-Lại bắt đầu đấy-nó lên tiếng
4 người ngồi ăn ở căn teen ngồi nc cười đùa vui vẻ kể lại bao nhiêu là truyện cũ. Cái bàn của tụi nó là tâm điểm hay sao ý mà 1 đống người bu lại như kiến ak nhưng mà cũng vui phết được mọi người chú ý. Bao nhiêu chuyện hồi sáng nÓ kể với Ánh đều biến hết tâm hồn của nó lại trong sáng trở lại . Nó lại cười đùa vui vẻ

Chap 17:

Phong dọn vào ở nhà hắn nó thì vẫn được Huy đèo về đến tận nhà, nó kể hết mọi chuyện về nó, hắn và Phong cho Huy nghe . Hê hê chẳng qua là nó sợ Huy hiểu lầm đường đi về nhà nó và Huy nói chuyện vui ơi la vui mãi nói chuyện Huy chở qua nhà nó lun haiz thế là sẵn đấy 2 đứa đi chơi l. Còn hắn thì đang nằm nghe nhạc bị Phong rút tai nghe ra hỏi
-M thấy Su như thế nào?
-Đồ lùn đó thì có cái gì đâu mà để ý, xấu từ trên xuống dưới, bướng bỉnh, lanh chanh, tính tình thì lúc nắng lúc mưa
-T thấy Su cũng được mà
-M có học với bà la sát đó đâu mà m biết
-Hehe t tin Mi hk phải z đâu. T thix Su t sẽ theo đuổi Su tới cùng-Phong nở nụ cười mãn nguyện
-Mi có người rồi
-Ai, phải m hk?
-M điên ak t mà thix đồ lùn đó hả? Nằm mơ đi. Thằng Huy lớp mình đó Su thix nó từ năm lớp 10 lận. M định làm gì để dành lại đồ lùn đó trong khi đó bả bị bỏ bùa mê thuốc lú của thằng Huy đó rồi hk dứt được đâu
-Kệ t vẫn theo đuổi Su, t tin tình cảm của t sẽ được Su chấp nhận
Hắn thấy tức tức còn khó chịu nữa hắn hk muốn Phong theo đuổi nó tí nào cả. Mặc cho hắn nói thế nào Phong vẫn kiên quyết giữ ý định đó. Hắn đành bó tay mặc cho số trời định
Hắn đang nghe nhạc thì đt reo theo phản xạ hắn bắt máy mà hk coi thử là ai gọi
[Alo]
[Quân hả? Vy nè giờ Quân có rảnh hk?]
[Rảnh]-ngắn gọn và xúc tích
[Z đi chơi với Vy nha]
[Um chờ Quân tí, Vy ở nhà để Quân qua đón]
Hắn nhảy phóc xuống giường đi thay đồ ùi lại ngồi gần phía Phong
-Pin đẹp trai cho t mượn xe m nha
-Um lấy đi lại chở em nào đi chớ gì, đi nhanh đi t còn qua đón Su đi chơi nữa
Hắn cười 1 cái cho qua chuyện
-T đi lút lun cho m khỏi chở đồ lùn đi chơi, coi m đi bằng gì hê hê-hắn nghĩ
Hắn leo lên xe phóng cái vèo mất tích lun với vận tốc như thế chưa đầy 5p hắn đã có mặt trước nhà Vy. Vy đứng sẵn chờ hắn tới
-Giơ Vy muốn đi đâu
-Đi quán cũ nha, Vy vẫn thích quán đó
-Vy vẫn thế nhỉ hk thay đổi gì cả
-Vy thì lúc nào cũng z chỉ sợ ó người thay đổi thui
Tại quán Hoàng Hôn:
Hắn đi cất xe Vy đứng chờ hắn bỗng Vy khoác tay hắn đi vào trong quán cười nói vui vẻ hắn đang đi thì đứng sững người lại khi thấy nó và Huy đang ngồi chung với nhau
-A Mi kìa tụi mình lại chỗ Mi luôn nha
Hk biết hắn nghĩ gì nữa mà chạy lại chỗ nó lôi nó ra khỏi quán
-Bà làm gì ở đây
-Ông hk thấy sao còn hỏi? Mà sao ông vô duyên quá z có biết làm z là mất lịch sử lắm hk hả?
- Trưa rồi sao bà hk về nhà mà còn đi chơi nữa, con gái con nứa ăn rồi cứ đi chơi miết hk chịu ở nhà-hắn nóng lên
-Kệ tui, ông cũng đi chơi đấy thui ông nói người khác mà sao hk nhìn mình thử-nó nhếch miệng cười
Nó vung tay ra khỏi tay hắn ùi đi vào trong để lại hắn với cục tức nuốt hk nổi. Vy chạy lại chỗ hắn
-Quân sao z, lần đầu tiên Vy thấy Quân cư xử như vậy đó
-Hk có gì đi vào trong đi
Hắn ngồi chung bàn với nó, nó hk thèm nhìn mặt hắn lấy 1 lần mà cứ ngồi uống nước ùi nói chuyện với Vy và Huy hắn đâm quậu
-Thui trễ ùi mình về thui
-Ờ-Vy đứng dậy chào nó
Hắn chạy xe như chưa bao giờ được chạy vậy, Vy hoảng quá đập vai hắn
-Quân chạy nhanh quá Vy sợ
-Xin lỗi Vy
-Hình như Quân thích Mi hả?
-Quân hk thích loại con gái như z, hk đáng để Quân quan tâm
Hắn đi vào nhà như người mất hồn
-Về sớm thế-Phong đang coi tivi hk để ý tới khuôn mặt đang biến dạng của hắn
Thấy hk trả lời Phong quay lại
-M làm gì như người mất hồn z
Hắn vẫn hk nói gì đi lên lầu nằm xuống giường
-Chắc hùi trước mình bị gì đó mới cảm thấy thích cô ta. Còn bây giờ thì không không bao giờ nữa-hắn nghĩ
Phong thấy thằng bạn thân mình lạ lạ nhưng thui lâu lâu bị z cũng hk sao. Phong goi điện cho nó rủ nó đi chơi nhưng nó lại từ chối kiu hôm nay hơi mệt để bữa khác.
Phong đành ngậm ngùi bật tivi lên xem tiếp
Nó cũng định đi chơi với Phong nhưng sực nhớ ra lúc nãy Vy gọi nói muốn gặp nó nên thui.
2h nó đi ra quán nước gần nhà đã thấy Vy ngồi đó
-Vy tới sớm z-nó cười tươi
-Um hj Vy quen rồi. Mà Vy chỉ nói tí thui ùi đi liền
-Chuyện gì vậy Vy-nó ngây thơ hỏi
-Mi có thích Quân không?
-Đồ mặt khỉ, ai mà thèm thích
-Mi chắc là hk thích Quân chứ
-Um Mi thà chết chứ hk thể thích được cái tên đáng ghét đó-nó cương quyết
-Vy biết rồi, z Mi có thắc mắc gì về Vy hk? Chẳng hạn như Vy có quan hệ như thế nào với Quân?
Thật sự thì nó cũng thắc mắc thiệt
-Vy nói cho mình biết được không?-thui đành liều z
-Từ hồi Quân 10t Quân chuyển vào trường của Vy học lúc đó Vy đã thực sự thích Quân mãi đến năm chuyển cấp lên lớp 10 gia đình Vy chuyển sang Mỹ định cư. Trước khi đi Vy đưa cho Quân 1 bức tranh để làm kỷ niệm . Lúc Vy định cư bên Mỹ Vy thường xuyên gọi điện về cho Quân khi được ba mẹ đồng ý cho về đây học thì Vy thấy Quân thay đổi hẳn Quân hk còn quan tâm tới Vy như lúc trước nữa Vy nhận thấy Quân đã thích Mi
Nó vừa vui vừa buồn tại sao vậy nhỉ? Nó hk có câu trả lời cho chính nó
-Nếu Mi đã nói như z thì Vy thấy yên tâm rồi Vy sẽ kéo Quân về như Quân hồi xưa và Quân sẽ mãi mãi là của Vy-Vy đứng dậy đi mất


Chap 18:

Nó chẳng biết nói gì để Vy độc thoại 1 mình, tai nó ù ù như gió thổi í “ Bay đi bay hết đi mình hk nghe cái gì hết? Mình chẳng liên quan gì đến hắn?” nó ngồi nghĩ như thế đấy,hai người ngồi nói chuyện với nhau mà trên khuôn mặt mỗi người 1 biểu cảm, cảm xúc khác nhau. Mặt nó cứ đơ ra nghe Vy nói lâu lâu nó khẽ lắc lắc cái đầu cho mọi thứ nó rớt hết ra ngoài đầu nó rỗng toét cũng được miễn sao đừng bắt nó lựa chọn 1 điều gì cả. Mặc dù Vy đã đi rất lâu rồi mà nó vẫn ngồi nghĩ mãi về hắn đang trầm tư suy nghĩ thì
-Em có muốn uống gì nữa không?-chị phục vụ
-Dạ không em cảm ơn-nó đứng phắc dậy đi 1 mạch ra quầy tính tiền
Mà cũng lạ chính Vy là người mời nó ra quán nước nói chuyện z mà bây giờ lại bắt nó trả tiền hừ nó tức tối bước ra khỏi quán mặt nó hầm hầm như thịt bằm nấu cháo. Nó lại bắt đầu lại với công việc tiết kiệm tiền cả tháng trời chỉ cần để vài ngày nữa thui là nó có thể mua được 2 quyển truyện Đoremon rồi. Hức hức nó ức chế lắm nhưng phải nhịn,may mà lúc đi nó cầm theo tiền chớ không giờ này nó chưa có mặt ở nhà quá.
Sáng nó dậy sớm nhắn tin cho Huy [ Tí Huy hk cần qua chở Mi đâu, hôm nay Mi muốn đi bộ tới trường hj. Z ha pp Huy]
Nt cho Huy xong nó xách cặp đi học, trời hôm nay công nhận đẹp thiệt cũng lâu lắm rồi nó chưa đi bộ buổi sáng toàn đi xe đạp hay xe máy hk ak. Nó đi trên đường mà nhảy cà tưng lâu lâu lại cuối xuống nhặt mấy cái lá rụng ùi tí ta tí tửng cười. Hix nói thiệt người ngoài nhìn vào tưởng nó mới trốn viện thì khổ. Vậy mà nó có để ý để tứ gì đâu vẫn cứ ung dung đi như z. Nhìn con gái nữ tính nhất là khi mặc áo dài z mà nó ngược lại hoàn toàn với câu châm ngôn đó của tụi con trai lớp nó, mặc áo dài phải đi từ từ,duyên dáng, yểu điệu thục nữ nghĩ tới dó thôi là nó đã rùng mình. Sau một hồi tung tăng nó đã tới trường học
-Lùn hôm nay hk đi với Huy đẹp trai ak-hắn lại gây sự với nó
-Tui đi với ai kệ tui nha, hk liên quan tới ông hứ đồ nhiều chuyện hứ ông mà đi bán cá ngoài chợ được ak tui đoán chắc với ông chưa đầy 1 tiếng đồng hồ ông đã bán xong rổ cá
-Còn đỡ hơn bà đi bán mà hk ai mua
Nó tức quá hk nói được nữa đi về chỗ ngồi, nó ụp mặt xuống bàn cho đợ quê mà sao nó vẫn nghe giọng cười nham nhở của hắn nó tức quá bật dậy
-Ánh bà có nghe tiếng con chó ăng ẳng vang đâu đây hk-nó quay sang nói chuyện với Ánh
-Tui đâu nghe thấy gì đâu-Ánh ngây thơ
-Trời nó kêu thảm thương như vậy mà bà hk nghe hả? Ôi cha tội nghiệp con chó đóquá-nó lườn sang phía hắn nói
-Bà bảo ai là chó hả-mặt hắn tím tái
-Ủa tui có nói ông đâu đó là ông tự nhận đó nha. Tui vô tội ak
-Bà được lắm quân tử trả thù 10 năm, chưa muộn nhá-hắn quay phắc đi
Ánh bây giờ mới hiểu chuyện ngồi cười khí thế, từ trước tới giờ chưa có đứa con gái nào dám nói chuyện với Quân hotboy như vậy cả. Ra chơi nó rủ nhỏ Ánh xuống căn teen ăn mừng chiến thắng của mình thì thấy cả đám đứng vây quanh hắn và Phong
-Quân ăn cái này này
-Phong uống cái này đi bổ lắm ak
………………………….
-Đúng là hotboy có khác hí hí-Ánh chưa nói hết câu bị nó cốc vào đầu 1 cái rõ đau
-Nè bà làm cía gì z hả?

-Cái tật hám trai hk bỏ
Phong đứng đó nãy giờ thấy nó đi ngang qua vội len qua khỏi đám đông
-Mi đi đâu ak, cho Pin đi cùng được hk?
-Tất nhiên là được rồi, đi thui-nó cười hí hửng
-Từ chờ Quân ra rồi đi luôn-Phong vào trong đám đông lôi hắn ra cho bằng được
-Cái tên đáng ghét
-Bà kiu ai đáng ghét
-Tui nói ông ak tui hận ông
Bỗng hắn cười gian xảo
-Lùn ơi lùn ak-hắn gọi nó ngọt sớt
-Khiếp hôm nay ông bị trúng tà ak, nổi cả da gà. Tui cảnh cáo ông hk được gọi tui như thế nghe chưa?
-Tui thix ak hê hê lùn ơi lùn ak tui khát nước quá
-Tui hk có rảnh khát tự đi mà mua
-Bây giờ bà muốn sao đây 1 là đi mua nước 2 là tui sẽ lăng xê bà thành người nổi tiếng
Nó khự lại sực nhớ ra tấm ảnh mà hắn chụp nó
-Ông..vẫn..còn giữ hả?-nó nói lắp bắp
-Ok
Nó đành ngậm ngùi đi mua nước cho hắn, nó đi mà lầm bầm “ tức chết đi được” nó muốn chạy lại đá hắn dính vách hay là bóp cổ cho hắn chết quách đi cho rồi

Chap 19:

Nó đi ra căn teen mua 1 hộp sữa,1 chai pepsi,1 chai nước cam, 1 chai nước khoáng, 1 hộp sữa dâu với 1 bì bánh, về lớp nó đứa cho Pin, Ánh, Huy và hắn mỗi người 1 hộp còn bì bánh nó với Huy cùng ăn .
-Su vẫn nhớ Pin thích uống pepsi à
-Nhớ chớ hihi
-Nè tui có kiu bà mua nước khoáng cho tui không hả?
-Ai biểu ông không chịu nói mua nước gì? Uống nước khoáng đỡ đi nhé.
Hắn giành giựt với Phong chai pepsi sau 1 hồi lăn lộn, vất vả hắn trở về tay không mèo vẫn hoàn mèo, hắn đành ngậm ngùi uống nước khoáng vừa uống xong hắn đe dọa nó
-Từ sau trở đi bà không được mua nước khoáng cho tui nữa?-hắn bỏ đi
Cả đám cười phá lên vì tính trẻ con của hắn
Kết thúc buổi học nó vừa hát vừa cất sách vở vào cặp chuẩn bị đi về với Huy thì Phong từ đâu đi đến
-Hôm nay Su về với Pin nha.
-Nhưng Su về với Huy ùi-nó khó xử
-Một bữa thôi mà, năn nỉ Su đó-Phong xụ xuống
-Thôi được rồi để Su nói với Huy đã
Nó với Phong đứng trước cổng trường chờ Huy bỗng nó thấy hắn chở Vy về nó hơi buồn vì thấy cảnh đó nhưng nó không nghĩ nhiều nó đã có Huy rồi cơ mà rồi nó mỉm cười
-Huy ơi hôm nay Mi về với Phong Huy về trước đi
-Thôi để Huy đi cùng luôn tụi mình dắt bộ ha-Huy đưa ra ý tưởng
Nó liếc mắt về phía Phong coi Phong phản ứng như thế nào
-Cũng được
Quãng đường về nhà mọi hôm rất dài mà sao hôm nay ngắn thế không biết mới đây mà về tới nhà nó rồi, Huy và Phong nói chuyện rất hợp gu không như hắn đụng tí là cãi nhau. Nó bước vào nhà vẫy tay tạm biệt hai chàng. Người ngoài nhìn vào thấy nó thật hạnh phúc khi bên cạnh nó có biết bao nhiêu chàng trai ga lăng luôn ở bên cạnh nó chắc họ gen tị lém hê hê.
Đối với nó như vậy là đã hạnh phúc lắm rồi nó biết hạnh phúc là lúc mình buồn luôn có ai ở bên cạnh hay cho ta mượn để vai để khóc thỏa thích, lúc ta mệt mỏi chán nản không thể bước tiếp được thì luôn có một vòng tay, một câu an ủi, một bàn tay ấm áp nâng đỡ ta đứng dậy. Hạnh phúc nó chỉ đơn giản vậy thôi nhưng nó giúp ta vượt qua mọi thử thách khó khăn của cuộc sống. Không biết có đúng không nhưng nó nghĩ như vậy đấy
Trời hôm nay đẹp quá nó muốn đi dạo, đi dạo giúp nó phấn chấn hơn nó bước đi thật chậm, từng cơn gió nhẹ thoảng qua tóc nó nó thả hồn vào gió bỗng nó dừng trước nhà hắn không biết tại sao lại như vậy nó định quay đầu đi về thì thấy hắn đi ra với Vy
-Mi tới nhà Quân sao không vào-Vy ngac nhiên
-À..à-nó không biết giả thích sao chẳng lẽ nói tự nhiên đang đi dạo dừng trước nhà hắn. vô duyên hết cỡ
-Vào nhà đi đứng đó làm gì?-hắn nói
-Mi ở chơi nha Vy về đây
Vy đón taxi về nó cứ đứng im không nhúc nhích gì
-Định đứng im đây à vào nhà không hay để tui đóng cửa?
Nó không nói không rằng bước đi tiếp hắn chạy lại nắm tay nó
-Đi đâu đấy vào nhà
-Không thích
Hắn không nghe nó nói mà cứ thế lôi nó vào
-Ông bị điên à tui đã nói không vào rồi-nó hét lên
-Bà ăn gì chưa?
-Ăn rồi
Hức mạnh miệng làm gì không biết trưa giờ nó đã ăn gì đâu, mẹ nó có việc đi đâu nó lười nấu ăn nên không ăn luôn. Đúng là cái bụng phản chủ mà kêu lúc nào không kêu lại kêu vào đúng lúc này
-Ăn rồi của bà đó hả? Ngồi đó đi chờ tui nấu cho ăn-hắn cười nữa miệng
Sao hôm nay hắn tôts giữ vậy có khi nào hắn bỏ thuốc độc vào không
-Này ghét tui thì nói nha, đừng có bỏ thuốc độc vào đồ ăn tui còn yêu đời lắm
Hắn quay lại nói một câu mà nó muốn đá *** hắn bay qua Châu Phi
-Không thích-hắn nhái lại câu của nó
Nó lăn xăng chạy xuống bếp với hắn sẵn canh chừng hắn luôn

Chap 20:

Nó thấy hắn nấu chuyên nghiệp làm sao thế là nó nghĩ ra một món để cảm ơn hắn
-Hê hê tí tui chiên bánh cho ông ăn nha
-HẢ??? Ăn được không?
Nó xụ mặt xuống hắn nhìn nó thấy sao mà thương quá
-Bột bỏ trong tủ á lấy đi rồi làm
Nó hí hửng đổ bột vào trong tô,tìm khắp bếp mà không thấy quả trứng nào
-Mặt khỉ trứng đâu rồi-nó nói vọng ra
-Ở trong bếp đấy-hắn lon ton chạy vào
-Ai mà không biết nó ở trong bếp nhưng mà nó ở chỗ nào mới được chớ
-Trời ơi tui lạy bà trứng bà cầm trên tay mà hỏi tui-hắn nhăn mặt
-Hê hê quên già rồi lẩm cẩm
Nó cầm tô bột nhìn vào coi thử vừa chưa nó hắt xì một cái bột văng tùm lum làm hắn đứng bên cạnh cũng bị dính.
-Haha mặt ông trắng bệch như thiếu máu ak
-Còn bà thì sao đầu tóc bạc trắng đúng là bà già thiệt rồi. H0h0 phải gọi là bà già thôi
Nó và hắn chỉ trỏ nào là tóc, mặt ,mũi,... rồi cười hả hả làm phòng bếp không phải là bếp luôn như một đống rác vậy hjx dọn cho đã. Hắn xắn tay áo cầm con dao lên chỉ vào mặt nó
-Ông làm gì á
Hắn cứ tiến lên phía nó nó thì lùi lại phía sau một cách sợ sệt
-Tui xin lỗi mà, tui biết tui giỡn hơi quá đáng nhưng ông cũng cười mà.
Hắn vẫn không nói gì, nó bị ép sát vào góc tường không còn đường lui
-AAAAAAA ông định làm gì ông mà đung tới tui là tui la lên đó. Tui hứa tui không chọc ông nữa mà
-Trứng đâu đưa đây tui đập bỏ vào bột, bà tưởng tui định làm gì bà haha-hắn cười típ mắt
-Sao ông không nói để tui đưa hả?-nó vừa quê vừa tức
-Chọc bà vui ghê hê hê
-Tui hận hứ
Nó đuổi hắn ra khỏi bếp một mình nó chiếm hết một căn bếp rông thênh thang
-Công nhận tui có tài làm bánh nhưng tài năng đó bây giờ mới bộc phát-nó khoái chí đặt dĩa bánh xuống bàn
-Ông ăn thử đi ngon lắm
Hắn rụt rè nữa muốn ăn nữa muốn không, hắn thò tay vào dĩa bánh cầm miếng bánh nhìn nó cười rồi hắn cắn một miếng
-Sao ngon không?
Hắn không nói gì
-Ngon quá không biết nói gì đúng không?-nó cũng cầm một miếng lên ăn
Nó với hắn nhìn nhau đắm đuối, hắn chạy vèo vào bếp cầm ly nước uống ực ực nó chạy vào theo
-Bà bỏ gì vào trong bánh
-Đường, muối
-Rồi gì nữa
-À đúng rồi tại tui thấy ngoài quán người ta chiên có màu vàng tui tìm miết trong tủ mà không thấy nghệ thế là tui bỏ...
-Bỏ gì
-Bỏ NGŨ VỊ HƯƠNG
-Ôi trời ơi bà điên rồi điên thật rồi-hắn ôm đầu than
-Tại tui thấy nó màu vàng đẹp quá nên nên
-Đó là người ta chiên nên nó màu vàng, đúng là số tui nó bất hạnh mà
-Hhihi thui bỏ món bánh giờ ăn cơm nha-nó nhìn bàn ăn mà há hốc miệng
-Sao còn ít dữ z ăn sao đủ nãy tui thấy ông nấu nhiều lắm mà
-Hehe tại tui đợi bà lâu quá nên lâu lâu lại bốc một ít ăn. Mà cũng tại bà chớ tại ai mà nói
-Vậy thì ông nhịn đi nhé-nó gom hết đồ ăn lại phía nó
-Để lại cho tui dĩa mực xào đi-hắn năn nỉ ỉ ôi
-Không mực còn ít lém còn có 4 con à, ông ăn rau đi cho đẹp da-nó đẩy cho hắn
-Bà ác lắm
-Có mỗi rau là còn nguyên hehe cố ăn đi
Nó ăn như chưa bao giờ được ăn vậy sau một hồi đánh chén no nê nó hỏi hắn
-Pin đâu rồi
-Nó kiêu qua nhà bà mà bà không thấy nó hả?
-Không?
-Hay là..-nó vội khoác áo vào ùi chạy đi tìm Phong
Nó chạy về nhà thấy Phong đang đứng trước cửa nó chống tay thở hỗn hển
-Pin qua lâu chưa?
-Su đi đâu nãy giờ vậy, Pin gọi điện cũng không bắt máy Pin sợ Su có chuyện gì?
-Su bỏ đt ở nhà, thui Pin vào nhà đi chắc đứng nãy giờ mỏi lắm phải không?
Nó đỡ Phong đi vào vì nãy giờ đứng nên chân Phong bị tê. Hắn chạy theo thấy nó lo lắng cho Phong hắn buồn bã
-Mình đứng chờ cô ta cả buổi đến trễ học mà cô ta có hỏi han hay lo lắng như thế đâu, đúng là đồ ăn cháo đá bát mà. Từ nay Quân ta đây không quan tâm cô nữa muốn làm gì thì làm-hắn nghĩ

0 comments: